Người vợ trọng sinh Lệ tiên sinh mau ký đơn Tô Thiên Từ Lệ Tư Thừa (Full) Tàn độc lương duyên Hướng Thu Văn (Full) Con đường truy thê dài dằng dặc Tô Cẩm Tinh / Nếu yêu anh là sai em nguyện vì anh sai cả đời Thời Ngọc Minh Phong Đình Quân Người Vợ Trọng Sinh: Lệ Tiên Sinh, Mau Ký Đơn! Chapter 1 : Ai Giết Người Chapter 2 : Tôi Đã Xấu Như Này Mà Anh Có Thể Nuốt Trôi Sao? Chapter 3 : Công Cụ Phát Tiết Danh Chính Ngôn Thuận Chapter 4 : Cô Trọng Sinh! Người vợ trọng sinh: lệ tiên sinh, mau ký đơn! Kết hôn 5 năm, cô yêu anh như mạng, lại bị bỏ như đôi giày cũ. Sau tai nạn, cô trọng sinh, một giấy ly hôn hiệp ước đánh đòn phủ đầu: "Một năm sau ly hôn, hiệp ước này có điều khoản như sau!". "Không được cùng Chồng chém vợ cũ rồi treo cổ tự tử. Chồng chém vợ trọng thương rồi đến công an đầu thú. Chồng chém vợ, làm bị thương cả thai nhi 37 tuần tuổi. Bị cáo Nguyễn Văn Tuyền tại phiên tòa sơ thẩm - Ảnh: HOÀI THƯƠNG. Hội đồng xét xử (HĐXX) nhận định hành vi của bị Thứ Hai, ngày 26/09/2022 10:00 AM (GMT+7) Nghe tin vợ cặp bồ, Trung liền đến và chưa nghe giải thích đã dùng dao đâm vợ trọng thương. Tại phiên toà, Trung gửi lời xin lỗi muộn màng đến vợ cũ của mình. Với tư cách là người bị hại chị N.T.B., SN 1983 đến tham dự phiên toà Dàn khách mời và ca sĩ Nhật Tinh Anh hát mừng sinh nhật doanh nhân Trung Lâm. Ngoài ra, với tính cách năng động và bản lĩnh, anh cùng người bạn Evan Huỳnh thành lập công ty kinh doanh bất động sản, địa ốc hoạt động rất hiệu quả. Thực hiện kết nối nhiều dự án khả quan Mẫu 20-ĐK-TCT theo Thông tư 105/2020/TT-BTC - Tờ khai đăng ký người phụ thuộc giảm trừ gia cảnh mới nhất năm 2021 ban hành ngày 03/12/2020 của Bộ Tài chính. Kể từ ngày 17/01/2021 khi đăng ký người phụ thuộc sẽ sử dụng Mẫu 20-ĐK-TCT theo Thông tư 105/2020/TT-BTC - Bãi bỏ Mẫu 20 9gk8cC. Nhìn thấy anh tự mình lái xe, lần này Tô Thiên Từ Có thêm chút hiểu biết về như là việc công thì người lái xe chắc chắn không phải là nếu là việc tự, cho tới bây giờ anh đều không gọi tài xế đến lái nên, ngoại trừ làm việc ở bên ngoài thì không bao giờ có người biết được chuyện riêng tư của anh, cho dù là một lòng hiểu rõ nên Tô Thiên Tử cũng thức thời không hỏi nhiều, thành thật trả lời "Cô ấy là bạn học hồi cấp ba của tôi.""Ừ." Lệ Tư Thừa lên tiếng, lúc này lông mày mới giãn ra, "Tô Thiên Từ, cô cũng đừng tiếp xúc quá nhiều với cô ta.""Tại sao?"Lệ Tư Thừa bẻ lái, trầm giọng như đang tự thuật "Một người phụ nữ vì tiền mà có thể bán đứng bản thân, thì việc cách xa cô ta là điều đương nhiên.""Làm sao có thể, cô ấy không phải là loại người như vậy!" Tô Thiên Từ cực kỳ chắc trước tới giờ Dư Lý luôn là người vui vẻ lạc quan, luôn để mọi người nhìn thấy mình ổn mà không bao giờ tỏ ra yếu đuối. Hơn nữa thời còn học cấp ba, quan hệ của cô và cô ấy cũng không so với cô càng hiểu rõ hơn?Trong lòng Tô Thiên Từ cảm thấy có chút quái ấn tượng của cô, Dư Lý tuyệt đối không phải là kiểu con gái vì tiền mà bán đi bản mắt Lệ Tư Thừa càng sâu hơn, anh quay đầu nhìn về phía Tô Thiên Từ với ánh mắt đầy thâm ý. Nhưng cũng rất nhanh, liền thu ánh mắt là, kiếp trước cô ở bên cạnh anh 5 năm, cũng chưa từng nghe nói anh có bạn bè! Truyện được cập nhật nhanh nhất tại Tư Thừa nhìn cô, liền thấy một đôi mắt đen láy to tròn, trong đó còn có vẻ mơ màng cùng nghi hoặc."Được."...Nhưng Tô Thiên Từ lại không hề có ý nói đùa, cô cười nhẹ một tiếng "Tôi nói thật mà, trước kia không dám đi là bởi vì ăn không nổi. Hiện tại có cậu mời, đương nhiên muốn đi nếm thử rồi, được không? Tiếc của hả?""Sao có thể, được chứ. Vậy thì đi thôi, có muốn tôi lái xe đến đón cậu không?""Anh biết u Minh sao?""Cậu ta là ai, tôi so với cô càng hiểu rõ hơn rất nhiều."Hai ngày kế tiếp, bình yên đến không giờ đang là kỳ nghỉ hè, mỗi ngày Tô Thiên Từ rảnh rỗi đến phát phiền, thế là cô liền đăng ký cho mình một lớp học võ. Mỗi ngày trừ bỏ đi học chính là về nhà, hai điểm tạo thành một đường buổi chiều thứ bảy, cô đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại."Này, Thiên Từ." Giọng nói của Lục Diệc Hàn vẫn dịu dàng như trước, hệt như ánh mặt trời ấm rãi thu hồi ánh mắt lại, Lệ Tư Thừa không nói tiếng nào mà tiếp tục chuyên tâm lái xe, rất nhanh bọn họ đã đến khu biệt thự Khang Thành.……...Một chút ý tứ nói đùa cũng không đúng, cho tới bây giờ Lệ Tư Thừa đều không biết nói đùa."Hừ, Lục đại thần gọi tới là có chuyện gì thế?""Hừm..., phụ nữ đúng là mau quên, mới tối hôm thứ sáu tuần trước hẹn là tôi mời cậu đi ăn mà. Sao, tối nay có thời gian không?"Giọng điệu của Lục Diệc Hàn có chút kỳ quái làm cho Tô Thiên Từ không nhịn được cười, cô ngồi ở trên ghế sofa, nói "Đừng có hà tiện đấy, tôi sẽ không hạ thủ lưu tình đâu, nhất định phải ăn một bữa cho cậu tán gia bại sản mới được.""Này, quỷ kế đã bị phơi bày rồi, Lệ thiếu phu nhân muốn ăn cái gì? Hôm nay nhường cho cậu chọn chỗ đấy, thoải mái mà chặt chém đi!"Người như Lệ Tư Thừa mà cũng có bạn bè sao?Tô Thiên Từ ngạc nhiên, nhịn không được liền quay đầu sang nhìn, cô phát hiện trên khuôn mặt lạnh lùng của anh có vẻ tự phụ, nhưng lại mười phần nghiêm túc."Vậy thì đến quán nướng đêm ở trước cổng trường cấp ba đi!"Lục Diệc Hàn xém chút nữa thì ngã ngửa, cậu vỗ vỗ trán thở dài "Tớ nói này Lệ thiếu phu nhân, cậu ngàn vạn lần đừng khách khí, hiện tại tớ có tiền!""Không cần, tôi tự đi.""Được, vậy một lát nữa gặp."Giống như là phát giác ra được ánh mắt quái dị của Tô Thiên Từ, Lệ Tư Thừa nhàn nhạt nhìn qua, lên tiếng giải thích " u Minh là bạn bè của tôi."Bạn bè?"Có."" y za, được làm thiếu phu nhân hào môn rồi có khác. Trước kia mỗi lần hẹn cậu, còn phải xem cậu có bận không mới có thể đi được. Bây giờ thì… haizz, đúng là ghen tị!"Nhờ có phúc của Tô Thiên Từ, 10 vạn kia chính là cơn mưa đúng lúc trời nắng trong mấy ngày ngắn ngủi, cậu đã làm cho số tiền 10 vạn kia sinh ra lợi nhuận gấp mấy vào cái gì mà anh so với cô còn hiểu rõ hơn?Chẳng lẽ, bọn họ...Cúp điện thoại, Tô Thiên Từ vừa ngân nga giai điệu của bài hát mới nổi vừa chạy đi thay quần mắn, quần áo trước kia còn chưa ném đi, nếu không trên người cô mặc toàn hàng hiệu đi ăn thịt nướng, không phải sẽ bị đối xử như người ngoài hành tinh sao?Lệ Tư Thừa nhìn cô ngân nga rồi bước ra khỏi cửa, thì cũng không hỏi. Nhưng lại không nghĩ tới, chưa đến hai giờ sau, anh đã phải đội một cái nón xanh cực kỳ đáng yêu. Văn ánThể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Hào môn thế giaKết hôn 5 năm, cô yêu anh như mạng, lại bị bỏ như đôi giày tai nạn, cô trọng sinh, một giấy ly hôn hiệp ước đánh đòn phủ đầu “Một năm sau ly hôn, hiệp ước này có điều khoản như sau!”“Không được cùng phòng, không được cùng giường, không được tiếp xúc thân mật!” Người nào đó nhướng mày cười ngờ trong lúc say rượu, anh dựa vào đầu giường, ánh mắt thâm thúy “Em phá vỡ hợp đồng rồi, Lệ thiếu phu nhân!”Một chiếc hố xinh xẻo đã được đào, hoan nghênh các bạn nhảy hố. Tiểu Mai ở đây đợi các bạn!!! Ba giờ đêm, Tô Thiên Từ vội vàng đi vào Lệ gia, “Tôi muốn gặp anh ấy!”“Xin lỗi, thiếu gia nói… Tô Thiên Từ và chó đều không được vào!”Trong lòng "oanh" một tiếng, tim Tô Thiên Từ như vỡ ra từng mảnh, dùng sức gào lên “Lệ Tư Thừa, anh mau ra đây, chúng ta phải nói chuyện cho rõ ràng. Cái chết của ông nội không liên quan tới em, em bị người ta đánh thuốc mê, khi tỉnh lại thì ông nội đã mất rồi”Bảo an lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào vết sẹo lớn trên gương mặt cô, không nói một lời.“Hết hy vọng đi!” Một thanh âm ôn nhu truyền đến, một người phụ nữ đứng bên trong cánh cửa sắt, thoạt nhìn cô ta cũng chỉ 27-28 tuổi, duyên dáng yêu kiều, “Anh ấy sẽ không gặp cô đâu, ông nội vừa mới qua đời, anh ấy cần an tĩnh.”Là cô ta, tình nhân của Lệ Tư Thừa, cũng là người bạn tốt nhất của cô, Đường Mộng 5 năm làm bạn gái của Lệ Tư Thừa, nơi đâu cũng có sự xuất hiện của cô ta. Trong giới truyền thông, Đường Mộng Dĩnh dường như đã trở thành Lệ phu nhân, còn ta bước từng bước xuống cầu thang, bảo an thấy cô ta đến gần nên đã chủ động đi mở cửa sắt, đãi ngộ thật sự quá khác nhau. Ở trong mắt Tô Thiên Từ, cô hận người phụ nữ Đường Mộng Dĩnh này đến thấu xương.“Hai người lui ra trước đi, tôi muốn nói chuyện riêng với cô ta.”Hai người bảo an liếc nhìn nhau, rất nhanh đã gật đầu rời đi.“Ông nội không phải do tôi giết!”“Tôi biết, đương nhiên ông nội không phải do cô giết.” Đường Mộng Dĩnh hơi mỉm cười, bước chân ra bên ngoài, hướng thẳng đến đối diện hồ nước ở bên cạnh Đường cổng vào Đường gia có một cái đại lộ, mà đối diện đại lộ có một hồ nước, lại không có đèn đường. Nhìn theo hướng Đường Mộng Dĩnh vừa đứng, rất khó để phân biệt được rốt cuộc cô ta đang ở Thiên Từ nghe thấy cô ta nói vậy, trong lòng liền cảm thấy có gì đó không đúng, liền đuổi theo theo sau, “Cô có ý gì?”“Đương nhiên ông nội không phải do cô giết, là tôi đánh thuốc mê cô, nhưng sao tôi có thể giết cô chứ!”Tô Thiên Từ trừng lớn mắt, nhìn chằm chằm vào cô ta “Chẳng lẽ… là cô!”“Suỵt” Đường Mộng Dĩnh đem ngón tay đặt lên môi, cười đến đắc ý.“Thật sự là cô! Đồ tiện nhân, ông nội đối xử tốt với cô như vậy, vì cái gì…”“Tốt?” Đường Mộng Dĩnh cười lạnh một tiếng, “Nếu không phải lão già kia, thì hiện tại người gả cho Tư Thừa ca ca chính là tôi, không phải là cô. Từ nhỏ tôi đã cùng anh ấy lớn lên, là ông già đó không vừa mắt tôi, vì cái gì mà không thích tôi? Ông già này nên sớm chết đi mới phải!”“Cô thật đáng sợ, tôi phải đi nói cho bọn họ!”Tô Thiên Từ xoay người đang muốn rời đi, nhưng Đường Mộng Dĩnh lại không có nửa điểm sợ hãi, cô ta cười lạnh một tiếng “Cô cho rằng bọn họ sẽ tin tưởng cô sao?”Nghe vậy Tô Thiên Từ chợt dừng lại, chôn chân tại chỗ.“Cho dù cô có cực lực giải thích thì nó cũng giống như việc cô hạ dược Tư Thừa ca ca, ai tin cô chứ?”Tô Thiên Từ đột nhiên xoay người, khó mà tin mà nhìn cô Mộng Dĩnh cực kỳ vui vẻ khi nhìn thấy biểu tình của cô như vậy, “Nó cũng giống hệt với việc cô nói cô không có phóng hỏa giết tôi vậy, sẽ không có một ai tin cô?”“Đường Mộng Dĩnh, cô có ý gì?” Đột nhiên một suy nghĩ lóe lên ở trong đầu Tô Thiên Từ, “Là cô!”“Không sai, là tôi.” Đường Mộng Dĩnh cười lạnh một tiếng, “Nhưng như thế thì sao? Cô còn nhớ rõ, lúc trước khi cô vừa mới đến nhà tôi, tôi liền bị trúng độc khi than suýt nữa thì bỏ mạng, cô nói cô không làm, ai mà tin chứ? Sau đó là Tư Thừa bị tà giáo bắt cóc, thiếu chút nữa thì bị thiêu chết ở kho hàng, tất cả mọi người đều thấy là tôi cứu anh ấy, còn cô thì lại đang hôn mê. Cô nói cô không phóng hỏa, ai tin?”Tô Thiên Từ không kịp phòng bị khi nhắc lại chuyện cũ, theo bản năng cô duỗi tay sờ hướng về phía mặt đó cô ra sức đẩy Lệ Tư Thừa ra khỏi biển lửa, nhưng bản thân lại không kịp chạy ra khỏi đám cháy, bị một ngọn lửa lớn phá huyê nửa khuôn mặt, còn có… cả nhân sinh!Cô là đứa con gái hoang của Tô 18 tuổi trở lại Tô gia, cô mới biết mình phải gả cho một người tên là Lệ Tư Thừa, lại không biết anh là thanh mai trúc mã của Đường Mộng năm 20 tuổi, sau khi gả cho anh, cô không ngừng bị đổi ngược lại hoàn Mộng Dĩnh đoan trang hào phóng, cô lại ích kỷ, thô Mộng Dĩnh xinh đẹp thiện lương, cô lại trở nên xấu xí, tâm địa độc Mộng Dĩnh đi du học nước ngoài về, mà cô còn chưa tốt nghiệp đại học đã gả cho Lệ Tư còn ngu ngốc cho rằng cô ta là người bạn thân nhất của mình, từ năm 18 tuổi đến năm 25 tuổi, lại không biết chính mình bị hủy hoại ở trong tay của cô cả mọi người đều biết, tân hôn xuân-dược là do cô hạ, mục đích là để kích thích Đường Mộng Dĩnh; phóng hỏa suýt chút nữa lấy mạng người ta hỏa là cô, mục đích là muốn giết chết Đường Mộng Dĩnh; là cô cố ý ngã từ trên cầu thang xuống làm sảy mất đứa con, mục đích là giá họa cho Đường Mộng hồ là đã ăn sâu bén rễ vào trong ý thức của mọi người, không ai cảm thấy cô xứng đôi với Lệ Tư điểm cô thức đêm giúp Lệ Tư Thừa sửa lại phương án trị bệnh, bọn họ nói cô làm ra Lệ Tư Thừa bị bệnh dạ dày nên cô đã đi học nấu ăn, bọn họ lại nói cô tâm vì tâm nguyện muốn một lần ôm chắt trai của ông nội, mà bỏ học dưỡng thai, bọn họ lại nói cô học không đó Tô gia phá sản, bọn họ nói cô trèo cao, hạ lúc cô sinh non, bọn họ nói cô làm nhiều điều ác, không xứng mang thai, ngay cả trời cao cũng phải mang đứa nhỏ này sau cô mới dần dần hiểu ra, Đường Mộng Dĩnh làm cái gì cũng đều đúng, còn cô, làm cái gì cũng là điều sai đến ngày hôm qua, sau khi cô tỉnh dậy lại phát hiện ông nội đang nằm nửa người ở trên cầu thang, đúng lúc cô đang từ tầng hai xuống. Lúc đó cảnh sát phá cửa vào, Tô Thiên Từ cứ như thế mà bị cho rằng là hung thủ.“Đồ tiện nhân, tiện nhân! Vì cái gì, vì cái gì mà cô hại tôi thê thanh như vậy?” Tô Thiên Từ giống như bị bức điên, cô lao thẳng đến chỗ của Đường Mộng Mộng Dĩnh có học qua một chút võ công, thân hình cô ta chuyển động, trở tay đã bắt được cô, rồi đột nhiên hướng tới hồ nước mà đẩy cô Thiên Từ uống liền mấy ngụm nước, liều mạng giãy giụa, “Cứu…”“Lộc cộc, lộc cộc”Đường Mộng Dĩnh ở trên bờ hồ, lạnh lùng nhìn cô, “Cô an tâm mà đi, tôi sẽ thay thế cô, trở thành Lệ thiếu phu nhân…”Bạn đang đọc truyện tại Vẻ mặt nhân viên bán hàng kiểu hiểu rõ, vội vàng phụ hoạ "Thì ra là tình nhân, khó trách, tôi đã nghĩ với cái khí chất này của cô ta sao có thể có được tấm thẻ đen kia chứ.""Cô không biết đâu, lúc cấp 3, người phụ nữ này đã không biết kiềm chế, ai cũng nói cô ta có quan hệ mờ ám với hiệu trưởng, bằng không sao cô ta có thể thi vào trường đại học danh tiếng đó chứ?" Liễu An An vô cùng hài lòng với thái độ phối hợp của nhân viên bán Tô Thiên Tử mở cửa phòng thay đồ bước ra, tức khắc làm cho người ta có cảm giác không gian rực rỡ hẳn rằng Tô Thiên Từ lớn lên xinh đẹp, nhưng cô lại ăn mặc năng động tràn đầy sức sống, nên nhìn lại thấy rất bình Tô Thiên Từ bây giờ mặc trên người một chiếc váy liền thân, làn da trắng nõn tinh tế, khí chất cũng không giống lúc trước, tựa như cô vừa lột xác trở thành một thiên kiên kim tiểu nữ trời sinh thích cái đẹp, Tô Thiên Từ cũng không ngoại lệ, vừa lòng mình trong gương, khóe môi bất giác nở một nụ nhân viên bán hàng gần đó nhìn thấy, cảm giác như tròng mắt sắp rớt ra ngoài, quá hợp!Cái này váy quả thực giống như sinh ra là để cho cô, không chỉ kích cỡ mà ngay cả khí chất đều vô cùng thích hợp, lần đầu các cô đều nhìn thấy có người mặc váy đẹp như cả Phó Lãnh Băng đã gặp qua rất nhiều cô gái xinh đẹp, nhưng trong lúc nhất thời cũng nhìn đến ngây An An nhìn thấy ánh mắt nóng rực của anh ta khi nhìn Tô Thiên Từ, thì lòng đố kị hừng hực bốc cháy, cười lạnh một tiếng "Quả nhiên người đẹp vì lụa, gà rừng mặc quần áo tốt cũng có thể trở thành phượng hoàng. Nhưng mà, gà rừng thì vẫn là gà rừng, dù có trang điểm lộng lẫy như thế nào thì cũng không thể bay lên thành phượng hoàng được."Tô Thiên Từ đột nhiên nhíu mày, nhìn về phía đám nhân viên bán hàng, nói "Nơi này của các cô ai cũng tiếp được sao, bà cô lắm mồm như vậy, các cô không định đuổi cô ấy đi à?"Liễu An An bị cô nói như vậy, mặt mày đen lại, hô to "Người nên đi là cô mới đúng!"Tô Thiên Từ trực tiếp cho cô ta ăn bơ, cầm tấm thẻ đen đi đến quầy thu ngân "Tính tiền."Nhân viên bán hàng vô cùng vui vẻ, không ngờ bán được chiếc váy kia dễ dàng như vậy, liền chạy nhanh đi tính tiền nhưng trong lúc vô tình nhìn lại thấy cái túi xách trên tay Tô Thiên Tử, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc. "Đây là túi xách DIOR, số lượng có hạn sao?"Đồng thời, một nhân viên bán hàng khác cũng có chút ngơ ngẩn nói "Chẳng lẽ chính là chiếc túi cả thế giới chỉ sản xuất 10 chiếc?"Nghe bọn họ nói như vậy làm cho Liễu An An và Phó Lãnh Băng chấn thế giới chỉ có 10 chiếc, mà trên tay Tô Thiên Tử lại có thể có một cuộc cô có thân phận gì? Đây không phải là thứ cứ có tiền là có thể mua được!Vẻ mặt của nhóm nhân viên bán hàng đó vô cùng đặc sắc, ai có thể nghĩ tới, một người ăn mặc bình dân như vậy, trên người lại có một tấm thẻ vô cùng giá trị, lại còn có chiếc túi quý hiếm như vậy!Người nhân viên vừa rồi mới châm chọc cô, sắc mặt liền đỏ lên, yên lặng mà cúi đầu đi qua đi qua giúp cô tính mặt Liễu An An càng khó coi hơn, cô takhinh thường cười lạnh, ghen tị nói "Haha, bị bao dưỡng mà thôi, có gì đặc biệt hơn người chứ! Cũng không biết người bao dưỡng kia là lão già 60 tuổi hay là 70 tuổi? Nghe nói cô ở phương diện kia rất giỏi, năm đó ông hiệu trưởng kia cũng được cô hầu hạ vô cùng thoải mái dễ chịu, mới cho cô vào trường đại học danh tiếng đó." Ba giờ đêm, Tô Thiên Từ vội vàng đi vào Lệ gia, “Tôi muốn gặp anh ấy!”“Xin lỗi, thiếu gia nói… Tô Thiên Từ và chó đều không được vào!”Trong lòng "oanh" một tiếng, tim Tô Thiên Từ như vỡ ra từng mảnh, dùng sức gào lên “Lệ Tư Thừa, anh mau ra đây, chúng ta phải nói chuyện cho rõ ràng. Cái chết của ông nội không liên quan tới em, em bị người ta đánh thuốc mê, khi tỉnh lại thì ông nội đã mất rồi”Bảo an lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào vết sẹo lớn trên gương mặt cô, không nói một lời.“Hết hy vọng đi!” Một thanh âm ôn nhu truyền đến, một người phụ nữ đứng bên trong cánh cửa sắt, thoạt nhìn cô ta cũng chỉ 27-28 tuổi, duyên dáng yêu kiều, “Anh ấy sẽ không gặp cô đâu, ông nội vừa mới qua đời, anh ấy cần an tĩnh.”Là cô ta, tình nhân của Lệ Tư Thừa, cũng là người bạn tốt nhất của cô, Đường Mộng 5 năm làm bạn gái của Lệ Tư Thừa, nơi đâu cũng có sự xuất hiện của cô ta. Trong giới truyền thông, Đường Mộng Dĩnh dường như đã trở thành Lệ phu nhân, còn ta bước từng bước xuống cầu thang, bảo an thấy cô ta đến gần nên đã chủ động đi mở cửa sắt, đãi ngộ thật sự quá khác nhau. Ở trong mắt Tô Thiên Từ, cô hận người phụ nữ Đường Mộng Dĩnh này đến thấu xương.“Hai người lui ra trước đi, tôi muốn nói chuyện riêng với cô ta.”Hai người bảo an liếc nhìn nhau, rất nhanh đã gật đầu rời đi.“Ông nội không phải do tôi giết!”“Tôi biết, đương nhiên ông nội không phải do cô giết.” Đường Mộng Dĩnh hơi mỉm cười, bước chân ra bên ngoài, hướng thẳng đến đối diện hồ nước ở bên cạnh Đường cổng vào Đường gia có một cái đại lộ, mà đối diện đại lộ có một hồ nước, lại không có đèn đường. Nhìn theo hướng Đường Mộng Dĩnh vừa đứng, rất khó để phân biệt được rốt cuộc cô ta đang ở Thiên Từ nghe thấy cô ta nói vậy, trong lòng liền cảm thấy có gì đó không đúng, liền đuổi theo theo sau, “Cô có ý gì?”“Đương nhiên ông nội không phải do cô giết, là tôi đánh thuốc mê cô, nhưng sao tôi có thể giết cô chứ!”Tô Thiên Từ trừng lớn mắt, nhìn chằm chằm vào cô ta “Chẳng lẽ… là cô!”“Suỵt” Đường Mộng Dĩnh đem ngón tay đặt lên môi, cười đến đắc ý.“Thật sự là cô! Đồ tiện nhân, ông nội đối xử tốt với cô như vậy, vì cái gì…”“Tốt?” Đường Mộng Dĩnh cười lạnh một tiếng, “Nếu không phải lão già kia, thì hiện tại người gả cho Tư Thừa ca ca chính là tôi, không phải là cô. Từ nhỏ tôi đã cùng anh ấy lớn lên, là ông già đó không vừa mắt tôi, vì cái gì mà không thích tôi? Ông già này nên sớm chết đi mới phải!”“Cô thật đáng sợ, tôi phải đi nói cho bọn họ!”Tô Thiên Từ xoay người đang muốn rời đi, nhưng Đường Mộng Dĩnh lại không có nửa điểm sợ hãi, cô ta cười lạnh một tiếng “Cô cho rằng bọn họ sẽ tin tưởng cô sao?”Nghe vậy Tô Thiên Từ chợt dừng lại, chôn chân tại chỗ.“Cho dù cô có cực lực giải thích thì nó cũng giống như việc cô hạ dược Tư Thừa ca ca, ai tin cô chứ?”Tô Thiên Từ đột nhiên xoay người, khó mà tin mà nhìn cô Mộng Dĩnh cực kỳ vui vẻ khi nhìn thấy biểu tình của cô như vậy, “Nó cũng giống hệt với việc cô nói cô không có phóng hỏa giết tôi vậy, sẽ không có một ai tin cô?”“Đường Mộng Dĩnh, cô có ý gì?” Đột nhiên một suy nghĩ lóe lên ở trong đầu Tô Thiên Từ, “Là cô!”“Không sai, là tôi.” Đường Mộng Dĩnh cười lạnh một tiếng, “Nhưng như thế thì sao? Cô còn nhớ rõ, lúc trước khi cô vừa mới đến nhà tôi, tôi liền bị trúng độc khi than suýt nữa thì bỏ mạng, cô nói cô không làm, ai mà tin chứ? Sau đó là Tư Thừa bị tà giáo bắt cóc, thiếu chút nữa thì bị thiêu chết ở kho hàng, tất cả mọi người đều thấy là tôi cứu anh ấy, còn cô thì lại đang hôn mê. Cô nói cô không phóng hỏa, ai tin?”Tô Thiên Từ không kịp phòng bị khi nhắc lại chuyện cũ, theo bản năng cô duỗi tay sờ hướng về phía mặt đó cô ra sức đẩy Lệ Tư Thừa ra khỏi biển lửa, nhưng bản thân lại không kịp chạy ra khỏi đám cháy, bị một ngọn lửa lớn phá huyê nửa khuôn mặt, còn có… cả nhân sinh!Cô là đứa con gái hoang của Tô 18 tuổi trở lại Tô gia, cô mới biết mình phải gả cho một người tên là Lệ Tư Thừa, lại không biết anh là thanh mai trúc mã của Đường Mộng năm 20 tuổi, sau khi gả cho anh, cô không ngừng bị đổi ngược lại hoàn Mộng Dĩnh đoan trang hào phóng, cô lại ích kỷ, thô Mộng Dĩnh xinh đẹp thiện lương, cô lại trở nên xấu xí, tâm địa độc Mộng Dĩnh đi du học nước ngoài về, mà cô còn chưa tốt nghiệp đại học đã gả cho Lệ Tư còn ngu ngốc cho rằng cô ta là người bạn thân nhất của mình, từ năm 18 tuổi đến năm 25 tuổi, lại không biết chính mình bị hủy hoại ở trong tay của cô cả mọi người đều biết, tân hôn xuân-dược là do cô hạ, mục đích là để kích thích Đường Mộng Dĩnh; phóng hỏa suýt chút nữa lấy mạng người ta hỏa là cô, mục đích là muốn giết chết Đường Mộng Dĩnh; là cô cố ý ngã từ trên cầu thang xuống làm sảy mất đứa con, mục đích là giá họa cho Đường Mộng hồ là đã ăn sâu bén rễ vào trong ý thức của mọi người, không ai cảm thấy cô xứng đôi với Lệ Tư điểm cô thức đêm giúp Lệ Tư Thừa sửa lại phương án trị bệnh, bọn họ nói cô làm ra Lệ Tư Thừa bị bệnh dạ dày nên cô đã đi học nấu ăn, bọn họ lại nói cô tâm vì tâm nguyện muốn một lần ôm chắt trai của ông nội, mà bỏ học dưỡng thai, bọn họ lại nói cô học không đó Tô gia phá sản, bọn họ nói cô trèo cao, hạ lúc cô sinh non, bọn họ nói cô làm nhiều điều ác, không xứng mang thai, ngay cả trời cao cũng phải mang đứa nhỏ này sau cô mới dần dần hiểu ra, Đường Mộng Dĩnh làm cái gì cũng đều đúng, còn cô, làm cái gì cũng là điều sai đến ngày hôm qua, sau khi cô tỉnh dậy lại phát hiện ông nội đang nằm nửa người ở trên cầu thang, đúng lúc cô đang từ tầng hai xuống. Lúc đó cảnh sát phá cửa vào, Tô Thiên Từ cứ như thế mà bị cho rằng là hung thủ.“Đồ tiện nhân, tiện nhân! Vì cái gì, vì cái gì mà cô hại tôi thê thanh như vậy?” Tô Thiên Từ giống như bị bức điên, cô lao thẳng đến chỗ của Đường Mộng Mộng Dĩnh có học qua một chút võ công, thân hình cô ta chuyển động, trở tay đã bắt được cô, rồi đột nhiên hướng tới hồ nước mà đẩy cô Thiên Từ uống liền mấy ngụm nước, liều mạng giãy giụa, “Cứu…”“Lộc cộc, lộc cộc”Đường Mộng Dĩnh ở trên bờ hồ, lạnh lùng nhìn cô, “Cô an tâm mà đi, tôi sẽ thay thế cô, trở thành Lệ thiếu phu nhân…”

người vợ trọng sinh lệ tiên sinh mau ký đơn